Pages

Ads 468x60px

Labels

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

Xử lý kẻ bắt nhân tình thế nào để không phạm luật?

 Bị “bỏ đói”, vợ “cắm sừng” chồng 

“Trước đây tôi cứ nghĩ đơn giản rằng nghĩa vụ lớn nhất của người đàn ông là đảm đương kinh tế gia đình, không để vợ đói con rét nên chỉ hùng hục kiếm tiền mà quên rằng “chuyện kia” cũng quan trọng không kém. Chính vì xao nhãng bổn phận làm chồng mà tôi đã rơi vào bi kịch như ngày hôm nay.” Anh Vũ Văn Duẩn (34 tuổi, quê Lai Châu) mở màn câu chuyện bằng lời tâm tình bụng dạ.

Nhà nghèo nên mãi đến năm 30 tuổi Duẩn mới cưới vợ, một cô gái người xã bên trẻ hơn mình 10 tuổi. Cưới đầu năm, cuối năm Nhu (vợ Duẩn) sinh hạ được một cậu con trai đẹp như tranh. Duẩn thấy mình là người đàn ông may mắn, hạnh phúc nhất trên đời. Anh chiều vợ như một bà hoàng, không để Nhu phải làm lụng, lo toan bất cứ việc gì ngoài việc chăm con.

Còn Duẩn, ngoài việc đồng áng, anh còn tăng tả làm công làm mướn từ sáng sớm đến tối mò để kiếm thêm thu nhập.  lap dat camera quan sat re nhat ha noi  Thậm chí có những khi Duẩn còn xuống Hà Nội và các tỉnh lân cận làm mướn cả tháng trời mới về nhà. Sự lam lũ nặng nhọc khiến anh già nua, khắc khổ; so với cô vợ trẻ đang rờ rỡ ở tuổi “gái một con” chẳng khác gì một vài đũa lệch. Nhưng anh chàng tốt tính và hồn nhiên không dễ nhận ra sự “mâu thuẫn” đó.

Sau những ngày dầm mưa dãi nắng đi làm mướn, đôi khi Duẩn mới tranh thủ về nhà thăm vợ và “thằng cún con” rồi lại sấp ngửa ra đi. Công việc bận rộn, nặng nhọc hút hết thời gian và sức lực của Duẩn, đến mức anh chẳng còn niềm mê say nào ngoài kiếm tiền. Anh chàng vô tâm cũng không nhận ra nét cô đơn, hờn dỗi và khao khát trong mắt cô vợ trẻ không được chồng quan tâm, san sớt, cứ phải sớm tối vò võ một mình.

Cho đến một tối về nhà sớm, Duẩn bỗng “giật mình” thấy vợ mình mặc một bộ đồ mới, trông xinh đẹp và diễm lệ lạ lùng. Anh chợt nhớ ra có dễ đến cả tháng trời vợ chồng chưa có khi nào “gần gũi”. Nhưng Duẩn thấy buồn buồn, hẫng hụt vì trong giây phút ngầm của vợ chồng, anh cảm thấy Nhu có mô tả khác lạ, ngay cả cái cách “ân ái” với chồng cũng khác. Duẩn mơ hồ nhận ra nghe đâu Nhu đã đổi thay, không còn là cô vợ nhu mì, hiền thục ngày nào.

 “Khổ nhục kế” kết nghĩa anh em với “tình địch” 

Ngờ của Duẩn không phải là vu vơ khi dân bản càng ngày càng đồn ầm lên chuyện Nhu bác ái tình. Người đó là Huấn - anh chàng tài xế ủi thi  tai game rambo lun  công con đường liên xã cách nhà Duẩn không xa. Nhu cũng như một số phụ nữ, trẻ nhỏ trong xóm nhàn rỗi, hiếu kỳ thường bế em ra đầu dốc xem những xe bò ma, máy xúc, máy ủi làm việc ở công trường. Thấy Nhu trẻ đẹp, dễ thương nên Huấn buông lời trêu đùa ve vãn, không ngờ thành thử thân thiết.

Sau khi nghĩ nát óc, Duẩn tính nước “cao tay” là nhận kết nghĩa anh em với Huấn để “lấy độc trị độc”. Thế nên thỉnh thoảng dân bản lại thấy Huấn vào ăn cơm, uống rượu với vợ chồng Duẩn rất thân mật. Dù rằng Duẩn chưa phát hiện ra quan hệ giữa Huấn và Nhu có gì quá quắt nhưng vẫn tị, nghi. Anh vẫn âm thầm rình mò, theo dõi chờ dịp “bắt tận tay, day tận trán”.

Một ngày cuối tháng 7/2013, Duẩn chủ động làm bữa nhậu mời Huấn đến ăn, một thể nhờ Huấn chở ra đường lộ để bắt xe khách đêm xuống Hà Nội làm công. Huấn hoàn toàn không biết đó chỉ là “màn kịch” của Duẩn dựng lên nên vui ra mặt. Sau khi lên xe khách chạy được  lap dat camera quan sat gia re  một đoạn, Duẩn xuống xe, quay về nhà nhằm “bắt quả tang” vụ bắt nhân tình.

Trong đêm tối, Duẩn men theo đường mòn đi tắt qua vườn nhà mình, rồi đứng rình ở cửa sổ chỗ sát giường ngủ của vợ chồng. Trong ánh sáng lờ mờ của ánh đèn ngủ hắt ra từ phía góc buồng, Duẩn thấy bóng tối nghe đâu đặc quánh lại trong hơi thở hào hển của đôi “gian phu dâm phụ”.

Trong khi hai kẻ ăn vụng đang cuốn lấy nhau thì ánh điện bật sáng, Duẩn xuất hiện sừng sững trước mặt với con dao quắm trong tay. Huấn sợ hãi, mặt cắt không còn giọt máu, vật nài xin Duẩn dung tha, rồi muốn gì Huấn cũng xin nộp phạt. Nhưng Duẩn chỉ đồng ý cho Nhu được mặc áo quần, còn riêng Huấn phải giữ nguyên hiện trường để Duẩn quay phim, chụp ảnh.

Sau đó, Duẩn gọi điện báo cho mọi người đến để chứng kiến cảnh Huấn trần như nhộng ngồi thu lu dưới nền nhà. Duẩn đốt áo quần của Huấn và đe dọa nếu Huấn chống đối thì mạng của Huấn cũng không khác mớ giẻ rách kia. Cứ thêm một người đến xem thì Huấn lại phải biểu đạt lại ngành ngọn sự việc. Đến gần sáng hôm đó, vì quá điếm nhục, bẽ bàng nên Nhu đã dọa tử vẫn để phản đối lối hành xử quá quắt của chồng, nhờ vậy mà Huấn được cho phép mặc áo xống, ra về.

Vì vẫn yêu vợ và xét thấy đứa con nhỏ cần được mẹ chăm sóc nên Duẩn chấp nhận dung thứ cho Nhu. Duẩn cũng nhắn nhe đe dọa nếu Huấn tố cáo hành vi của Duẩn ra pháp luật thì anh ta sẽ báo cáo sự việc và cung cấp thảy hình ảnh, clip đã quay được cho cơ quan, gia đình Huấn biết, khi đó Huấn có nguy cơ mất quờ.

Thế nhưng Huấn không hề có “động tĩnh” gì, sau đó còn thầm lặng chuyển đi làm nơi khác. Nhưng Duẩn vẫn cảm thấy lo thấp thỏm, bất an. Duẩn băn khoăn không biết việc mình “xử lý” kẻ bồ bịch với vợ mình như vậy có vi phạm pháp luật hay không? Anh cũng không biết phải hành xử với “tình địch” thế nào mới không phạm luật?

 Không  lap dat camera gia re tai ha noi  thể xử lý hành vi trái pháp luật theo “luật rừng” 

Luật sư Trần Anh Tú (ĐLS Hà Nội) tham vấn luật pháp về tình huống này như sau:

Khi bắt quả tang việc bồ bịch, công dân cần tĩnh tâm gọi người làm chứng, sau đó lập biên bản sự việc và thưa sự việc tới chính quyền, công an thôn, xã xử lý. Tuyệt đối không được hành xử manh động như đánh đập, bắt giữ, hạ nhục hoặc cưỡng đoạt tài sản của đối phương

Theo dõi tuốt diễn biến câu chuyện, Luật sư thấy rằng hành vi của anh Duẩn có dấu hiệu phạm vào tội “hạ nhục người khác” theo quy định tại Điều 121 BLHS. Theo đó, người nào xúc phạm nghiêm trọng danh dự nhân phẩm của người khác thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam cấm đến hai năm hoặc phạt tù từ 3 tháng đến 2 năm.

Sự xúc phạm nghiêm trọng nhân phẩm và danh dự của người khác có thể được biểu thị bằng lời nói như nguyền rủa, sỉ nhục ở nơi đông người hay bằng những hành động như: nhổ nước bọt vào mặt, ném vật bẩn vào người, lột áo quần, cắt tóc nạn nhân... Khiến nạn nhân  lap camera ha noi  bị thoá mạ, xúc phạm nghiêm trọng.

Đối chiếu với vụ việc trên, chuỗi hành vi anh Duẩn không cho nạn nhân Huấn mặc quần áo, bắt phải ở trần trước mặt đông người, chụp ảnh, quay clip, đốt áo quần của nạn nhân... Nhằm mục đích xúc phạm nghiêm trọng danh dự nhân phẩm nạn nhân đã đủ yếu tố cấu thành tội “làm nhục người khác”.

Tuy nhiên, theo quy định của Bộ luật Tố tụng Hình sự thì hành vi “ô nhục người khác” chỉ được khởi tố theo yêu cầu của người bị hại, nên nếu bị hại Huấn không đề nghị khởi tố thì anh Duẩn sẽ không bị xem xét nghĩa vụ hình sự. Có điều, đến thời điểm này thì anh Duẩn cũng không biết chắc chắn mình có bị đề nghị khởi tố hình sự hay không? Theo tôi, để giải quyết dứt điểm sự việc, hai bên nên thẳng thắn thương thuyết với nhau để giải quyết dứt điểm sự việc trên cơ sở đôi bên cùng có lợi, cũng là giúp cơ quan tố tụng không phải giải quyết một vụ án hình sự không đáng có.

 Bảo Khánh 


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

Sample text

Sample Text

Sample Text